Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó Biến Dị

Phiên bản Dịch · 1073 chữ

Chó săn biến dị mới vừa giao thủ với Tần Vũ thì liền bị thương liên tục, nó ý thức được người thanh niên trông có vẻ gầy yếu này thực sự là một nhân vật vô cùng nguy hiểm, thế là nó liền điên cuồng chạy về một hướng khác mà chẳng hề quay đầu nhìn lại, chuẩn bị bỏ trốn khỏi nơi này.

“Chết!”

Thế nhưng Tần Vũ đã dự liệu trước được điều này, hắn có kinh nghiệm đi săn phong phú, hiểu rõ được chỉ số thông minh của dị thú thông thường khá cao, nếu như gặp phải kẻ địch mà nó không thể chiến thắng được, bọn chúng sẽ lựa chọn chạy trốn, thói quen này hoàn toàn khác với đám xác sống kia. Tần Vũ gầm lên, khí lực toàn thân cũng đều chui vào trong gậy sắt, sau đó thân thể của hắn giống như một cây cung lớn, bắn gậy sắt ra đằng xa hệt như bắn tên vậy.

“Ầm!”

Gậy sắt được bao phủ bởi một tầng quang mang màu đỏ sậm, đây là toàn bộ năng lực hỏa diễm của Tần Vũ dùng hết sức rót vào trong đó, gậy sắt như có mắt nhìn vậy, nó cắm thẳng vào trên lưng chó săn biến dị đang ra sức chạy trốn, sau đó nổ tung một tiếng ầm vang giống như một quả bom mini vậy.

“Hú!”

Chó săn biến dị phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, máu thịt bị nổ bay tứ tung, phần lưng nổ ra một lỗ thủng có đường kính gần nửa mét, nó không còn sức lực nằm sấp dưới đất, khí tức trên người cũng nhanh chóng tiêu tan.

Tần Tiểu Vũ thấy vậy cuối cùng cũng thở phào một hơi, vốn dĩ cô muốn gia trì cường hóa cho Tần Vũ, nhưng lại bị Tần Vũ từ chối, bởi vì Tần Vũ cảm thấy đối diện với con chó săn biến dị này thì không cần cường hóa của Tần Tiểu Vũ, dựa vào sức lực của một mình hắn đã có thể đối phó.

Tần Tiểu Vũ thấy đòn công kích ném xa vừa rồi của hắn thì cảm thấy vô cùng thần kỳ, không nhịn được liền hỏi:

“Anh trai, năng lực của ngươi không phải là hỏa diễm sao? Sao không có lần nào ta thấy ngươi công kích bằng hỏa diễm hết vậy, chẳng hạn như phóng ra quả cầu lửa hay gì gì đó.”

Tần Vũ nghe vậy liền bật cười, hắn vừa đi về phía chó săn biến dị vừa nói:

“Năng lực của ta là hỏa diễm không hề sai, nhưng dù là tiến hóa giả có cùng sở hữu hỏa diễm căn bản cũng sẽ có những sở trường khác nhau, biểu hiện năng lực cũng không giống nhau, chẳng hạn như ta am hiểu việc dung hòa hỏa diễm vào trong binh khí, làm tăng mức độ uy lực của nó hơn.”

“Ồ, đây chính là sự khác biệt giữa chiến sĩ và pháp sư nhỉ, ngươi là chiến sĩ, còn những người phóng thích quả cầu lửa chính là pháp sư.”

Tần Tiểu Vũ từ một suy ra ba.

“Cũng gần như là vậy.”

Tần Vũ gật đầu, hắn rèn luyện năng lực hỏa diễm là để đi theo hướng đánh cận chiến, cho nên người khác thích phóng quả cầu lửa, hắn thì lại để hỏa diễm bám vào trên binh khí, nếu như bảo hắn phóng quả cầu lửa thì cũng được, nhưng uy lực sẽ hết sức tầm thường.

Vũ khí sở trường của Tần Vũ là thương, cú ném xa vừa nãy ẩn chứa đòn công kích năng lực hỏa diễm là chiêu hắn đã rèn luyện một thời gian dài mới có thể làm được, nhưng chiêu này có một khuyết điểm…

Tần Vũ đi đến trước mặt con chó săn biến dị kia, nó đã bị thương nặng như thế nhưng vẫn chưa chết, nhưng lúc này nó hít vào thì ít thở ra thì nhiều, Tần Vũ tìm gậy sắt mình vừa ném mạnh đi ban nãy, nhưng theo trận nổ từ năng lực hỏa diễm, gậy sắt là vật dẫn cho nên cũng bị nổ không còn trọn vẹn nữa.

Tuy rằng gậy sắt này cứng rắn chắc chắn nhưng vẫn chịu được hỏa diễm nổ mạnh của Tần Vũ.

Nhưng dù là vậy cũng không làm khó được Tần Vũ, hắn cầm lấy gậy sắc của Tần Tiểu Vũ đến, sau đó dùng năng lực phục chế đó phục chế lại cây gậy giống như vậy, sau đó hắn dùng gậy sắt đâm vào đầu của chó săn biến dị, kết liễu mạng sống của nó.

Tần Vũ bắt đầu giải phẫu thi thể của chó săn biến dị, điều khiến hắn mừng rỡ là con chó săn biến dị này lại có hai viên đá tiến hóa, một viên là của chính bản thân nó, viên còn lại là của con tang thi nó vừa ăn ban nãy, lúc này còn chưa kịp tiêu hóa, nhưng Tần Vũ lại được món hời này.

“Đây là cái gì!”

Tần Tiểu Vũ đột nhiên chỉ tay vào dạ dày của chó săn biến dị rồi thốt lên, trải qua một thời gian dài tẩy luyện, Tần Tiểu Vũ đã không còn cảm thấy ghê tởm muốn buồn nôn trước cảnh tượng mổ xẻ thi thể thế này nữa, cho nên trong lúc Tần Vũ giải phẫu thi thể chó săn biến dị, cô cũng ở một bên quan sát.

Tần Vũ nhìn theo hướng Tần Tiểu Vũ chỉ vào lại phát hiện ra trong dạ dày của chó săn biến dị dường như có một thứ gì đó màu đỏ, thứ đồ đó phát ra ánh sáng nhàn nhạt, xuyên qua thành dạ dày cũng có thể thấy rõ mồn một.

“Thứ gì đây?”

Trong sự nghi ngờ Tần Vũ cũng không chần chừ, hắn trực tiếp rạch ở dạ dày của chó săn biến dị, dịch nhầy ghê tởm nhất thời dính đầy tay hắn, nhưng Tần Vũ cũng không quan tâm, hắn chìa tay lấy thứ đồ màu đỏ dính đầy chất nhầy đó ra ngoài, sau đó hắn lau đi chất nhầy trên tay mình và trên món đồ màu đỏ này sạch sẽ bằng lớp lông trên người chó săn biến dị.

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 494

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.