Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp tục tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 2098 chữ

Trở về với chiếc giường ấm cúng, Tư Hạ cảm thấy thoải mái và thư giãn như chưa bao giờ được trải qua. Bây giờ chỉ muốn ngày qua ngày sống bình yên như thế này thì tốt biết bao, nhưng cũng không thể cứ theo chủ ý ích kỷ của bản thân được, như thế sẽ khiến mình lười hơn mà thôi.

Đã là Kim Đan kỳ tu sĩ thì cũng có chức vị trưởng lão trong mấy môn phái nhỏ lẻ và hưởng phúc lợi với sự bình yên nhất định rồi, việc này cũng sẽ ổn hơn khi làm tông chủ của một tông môn. Dù gì đặt ra mục tiêu như vậy rồi thì không nên lười biếng làm chậm trễ tiến độ được. Cứ như này mình sẽ mất rất nhiều thời gian hơn cho sự bình yên ấy.

Sáng ngày mai, mình sẽ đến động tu luyện của Hoa tỷ tỷ lần nữa, cũng khoảng gần nửa tháng chưa đi thăm tỷ ấy rồi. Đột phá Nguyên Anh cảnh càng nhanh càng tốt, đầu tiên việc này giúp cho Từ gia gây thêm áp lực cho Hoàng thất và nhiều rắc rối kéo theo nên chuyện này phải xảy ra trong thầm lặng mới được.

...

--Sáng hôm sau--

Vẫn là bộ dạng ngủ li bì của Tư Hạ, bỗng có tiếng mở cửa với ánh nắng ban mai chiếu vào trong phòng. Thì ra là mẫu thân nàng tới để đánh thức nàng dậy.

"Hạ nhi à, dậy mau đi con để còn ăn sáng nữa nào"

Tư Hạ dần mở mắt ra với điệu bộ lười biếng.

"Mẫu thân đấy sao, đã sáng rồi ư!? Hài nhì chỉ vừa chợp mắt có năm phút mà đã trời sáng rồi!?"

"Phải, mặt trời chiếu rọi cả sân vườn rồi nên mau dậy đi nào. Mẫu thân và mọi người đợi con ở Phủ chính, nhớ tới nhé bé con" Bà nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi đóng cửa rời đi.

Khi bà ấy vừa đi, nàng liền bật dậy khỏi giường nhanh chóng vệ sinh cá nhân nhanh nhất có thể. 4 nô tỳ phối hợp với Hạ tiểu thư nhịp nhàng, nàng thì rửa mặt, mấy nô tỳ gấp rút chuẩn bị trang phục mới cho ngày hôm nay. Gần nửa nén nhang sau, mọi thứ đã được chuẩn bị xong chỉ có điều trang phục mà nàng mặc là một màu tím khá đậm, họa tiết trên đó có hình cánh hoa. Bộ đồ mà Tư Hạ thường mặc là xanh lam, xanh dương hoặc các màu sáng hơn, liệu trang phục này sẽ hợp với nàng hơn chứ?

Tư Hạ bước thẳng đến phủ chính để dùng bữa cùng gia đình mình.

Vừa bước vào liền có Phụ mẫu với biểu đệ biểu muội ngồi sẵn chỉ còn đợi mỗi cô.

"Bái kiến phụ mẫu"

"Xin lỗi mọi người vì đã đợi lâu"

"Không sao đâu Hạ nhi, con dậy trễ là điều bình thường" An Phong cất tiếng lên.

"Cứ ngồi xuống đi, chúng ta cùng nhau dùng bữa" Uyển Linh dùng linh lực đẩy ghế ra để Tư Hạ ngồi xuống.

"À phải rồi xém tí quên mất, đây là phong thư mà Hà công tử gửi đến cho con vào ngày hôm nay"

Từ trong áo của người lấy ra phong thư đính kèm con dấu của Hà gia, người nhận hiển nhiên là Tư Hạ. Chuyện này cũng khá là lạ, tại sao đại thiếu gia Hà gia còn chuyện gì mà cần viết vào phong thư rồi gửi cho cô nữa.

"Con nhớ đọc nó nhé, còn giờ cùng dùng bữa thôi"

"Vâng thưa mẫu thân".

Sau khi đã ăn sáng, mọi người đều đi làm công việc hằng ngày mà họ làm, chỉ còn mỗi Tư Hạ suy tư bất động một chỗ. Nàng thử mở ra xem Hà Ảnh Quân viết gì cho nàng.

Trong thư viết, rất nhiều thứ cần phải tóm gọn lại để hiểu ý chính của bức thư này. Thì ra cậu ta chân thành xin lỗi về vụ cá cược khi đã không hỏi ý của Tư Hạ mà đã làm ra chuyện như thế, cũng chẳng sao cả vì nàng là người chấp nhận vụ cá cược ấy. Trong đó còn nói rằng, nếu có thể thì Tư Hạ chỉ điểm giúp cho hắn tu luyện nếu gặp phải bình cảnh nữa. Đúng là mặt dày mà, nàng còn chưa đưa ra điều kiện cho việc chiến thắng nữa mà cậu ta đã ra yêu cầu rồi thế này rồi.

Quá mệt mỏi với mọi thứ, nàng cất bức thư rồi chào phụ mẫu để tiến tới động phủ của Ngọc Tiên Hoa. Đã là Kim Đan kỳ nên tốc độ di chuyển được tăng cao hơn so với khi còn là Trúc cơ, vả lại lúc là Trúc cơ kỳ diễn ra những điều đặc biệt mà không thể quên được. Để mấy thứ đó qua một bên, đã tới nơi cần đến. Trước mắt Tư Hạ là động phủ của Hoa tỷ, lần trước không phải cũng xếp hàng dài như thế này sao? Lần này cũng giống như vậy không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.

Đột nhiên tiếng gầm lớn vang khắp hòn đảo, từ trong động bay ra một người nào đó rồi đâm thẳng vào núi đá phía sau.

"THÍ LUYỆN THẤT BẠI!"

"Mời người tiếp theo vào nhận thí luyện".

Ồ thì ra là Hoa tỷ tỷ có thể đang biến đổi mấy động nhỏ hơn rồi gộp lại và sắp xếp cộng thêm việc tạo ra cạm bẫy, con rối hoặc là biến đổi toàn vẹn để giúp nó biến thành nơi thí luyện dành cho tất cả mọi người vào. Cũng có thể là loại hình khai thác linh thạch đến từ bà ấy...

Lại có tiếng vang lớn đến từ động ấy nhưng lần này lại khác.

"Hạ muội muội cứ vào đây thoải mái, không cần trả linh thạch. Đã tới nhà tỷ rồi thì cứ tự nhiên mà tiến vào!"

Thì ra Hoa tỷ cũng thích phô trương thanh thế của mình lên tới vậy...

Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn xem Hạ muội trong lời Hoa tiền bối là ai. Ai nấy đều bị thu hút bởi sự xinh đẹp, duyên dáng đến từ cô ấy, đa phần trong này rất nhiều con cháu thế gia trong Đại Minh.

Phải vào nhanh mới được, không lại bị đám người này hỏi những thứ không cần thiết mất, chậm trễ việc mình tu luyện.

Tư Hạ nhanh chóng lao thẳng vào động phủ với sự hỗ trợ của Thủy linh lực, rất nhanh cô đã vào được động một cách an toàn. Phía trước là bức tượng đá hình dáng của Thủy long, kế bên thì là cửa vào nơi thí luyện, nó to hơn so với những gì nàng suy đoán trong đầu. Mà cũng không liên quan đến chuyện tu luyện lắm nên nàng bước thật nhanh về phía cửa vào mật thất bí mật.

Ngọc Tiên Hoa ngồi đợi khá lâu ngay đó.

"Hạ muội cuối cùng cũng nhớ đến người tỷ tỷ này rồi nhỉ?"

"Đừng nói vậy ạ, ở Từ gia muội không tu luyện cho đến lúc sống bình yên nên rất buồn chán..." Giọng Tư Hạ yểu điệu, nói với Tiên Hoa.

"À thì ra chỉ nhớ đến động phủ của tỷ khi muội cần tu luyện chứ gì?" Tiên Hoa nhếch mép cười

"Đâu có đâu ạ.... chỉ là nhớ Hoa tỷ nên mới đến thôi mà"

"Được rồi vậy cứ tu luyện đi, mà muội đã xin phép phụ mẫu muội đến đây tu luyện trong thời gian dài chưa??" Thắc mắc nhảy ra từ miệng Hoa tiền bối.

"Vâng, muội đã xin phép họ rồi."

"Vậy muội xin cáo từ để đi tu luyện trước ạ."

Nàng nhanh chóng tiến đến nơi có Thủy linh khí nồng đậm nhất trong đây, mà có điều nơi này đã thay đổi rất lớn nên nếu Hạ tiểu thư tìm ra được nơi có linh khí nồng đậm mới thì là điều hiển nhiên.

Sau một hồi, đến được nơi thích hợp nhất với bản thân, nàng liền ngồi xuống thiền định bước vào trạng thái tu luyện.

...

Lần này, đang tu luyện thì một tràn lịch sử đen tối của đại lục địa được truyền vào đầu nàng. Quá bất ngờ Tư Hạ phải điều chỉnh thân thể và tinh thần để vừa tu luyện vừa phải đọc nội dung của nó. Cũng may vì cô có [Dòng chảy vô tận] của thuần Thủy linh lực nên tốc độ hấp thu linh khí cứ thế tăng lên cực kì nhanh.

Tiếp theo là nội dung của phần lịch sử đen tối từ đại lục địa này:

---Đại chiến---

Thời thế dần thay đổi, các đại tông môn đều có cho bản thân vũ khí Tiên phẩm, nhiều loại thiên kiêu khác nhau, cường giả đông vô số. Không vì hòa bình mà sống yên ổn, họ quyết định mở ra đại chiến giữa các đại tông môn, đại môn phái để tranh giành tài nguyên khắp nơi.

Trong đại chiến, cướp đi sinh màng của trăm nghìn vạn sinh linh, bá tánh thì lầm than, đói khát; làng mạc hay thành thị đều bị hủy diệt. Chỉ còn những tro bụi, hệ lụy nặng nề đến từ đại chiến.

Kẻ ngăn lại chả phải là Hoàng thất hay bất cứ thế lực nào khác. Chỉ có một người đơn thương độc mã quét sạch tất cả đại tông môn, đem lại nền hòa bình cho Đại Minh. Sau này hắn chết, truyền thừa để lại cho đệ nhất môn phái mà ngày nay biết đến với cái tên "Vô Hư Nguyệt phái".

---Đại Kiếp---

Hơn 4500 năm trước. Năm đó có một vị tu sĩ có tu vi Kim Đan cảnh, tu luyện đến Hoàn mỹ của thuật pháp [Nhãn đại không], có thể nhìn thấy được tương lai, thiên cơ che dấu phía sau đất trời nhưng cái giá phải trả là thọ nguyên. Hắn ta vì một lần vô tình nào đó đã thấy được đại kiếp sắp đến gần liền kể cho rất nhiều người nghe nhưng chẳng ai tin ông ta hết. Quá tức giận nhưng cũng không làm gì được, ông ta tiêu hết thọ nguyên của bản thân để chặn đại kiếp. Nhưng một thứ như đại kiếp thì làm sao có thể dùng thọ nguyên ít ỏi của nhân loại để bù đắp và ngăn chặn được nó.

Sau khi ông ta hy sinh để chặn được nhiêu hay bấy nhiêu. Đêm hôm ấy, từ trên tời giáng xuống một kiện thần binh siêu phàm ( Không phải tu vi, đan dược và nhiều thứ đặc biệt khác; mọi thứ sẽ được xếp loại theo cấp bậc sau: Nhân; Địa; Huyền; Hoàng; Thiên; Đại Thiên; Tiên; Thánh; Đại Thánh; Thần; Thiên Thần;...), đúng như dự báo của hắn ta, một trận mưa máu gió tanh xảy ra để cướp đoạt quyền kiểm soát thần binh, dùng nó có thể thống nhất cả đại lục địa, trận chiến diễn ra lại cướp đi nhiều sinh mệnh hơn trận [Đại chiến] cũ, bầu trời một màu đỏ rực, dòng sông nhuốm màu đỏ của máu, xác thịt,... Kinh hãi với những điều ở chốn Nhân gian xảy ra, thượng tiên quyết định bồi dưỡng cho một người nào đó để cướp thần binh về với gả. Thời gian thấm thoát trôi đi, sau ngàn năm tung tích của nó dần biến mất, mọi thứ liền tiến vào sự quên lãng.......

.

.

.

Hơn 3 canh giờ xem toàn bộ phần lịch sử ấy khiến Tư Hạ khá sốc, chỉ với trận [Đại chiến] đã khiến nàng phải sửng sốt không thôi, mà còn công pháp thất truyền tên [Nhãn đại không], nó quá nghịch thiên khi có thể đoán trước tương lai của Đại Kiếp.

Giờ Tư Hạ mới để ý là bản thân đang dần tiến vào trung kỳ Kim Đan cảnh, chưa gì đã đỉnh phong Kim Đan sơ kỳ rồi.

Lúc mình còn là Luyện khí cũng phải mất 3 ngày để lên được Trúc cơ, đáng lẽ đột phá lên trung kỳ phải lâu hơn chứ, làm sao mà nhanh như này được. Nàng ngơ ngác một hồi rồi lại tập trung thiền định tiếp.

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.